Mặc dù đã hoàn tất thủ tục ly hôn, tài sản chia chác ổn thỏa và anh chồng không lấy xu nào, thế nhưng giờ chị vợ lại đùng đùng tới nhà chồng cũ ở, không cho anh lấy vợ mới.
Khi quyết định tiến tới hôn nhân, hẳn ai cũng muốn xây dựng hạnh phúc viên mãn dài lâu bên người bạn đời của mình. Nếu quá trình chung sống nảy sinh điều gì khiến họ quyết định không đi cùng nhau nữa thì đó cũng là điều bất đắc dĩ, vốn không hề mong muốn. Tuy nhiên, người phụ nữ trong câu chuyện sau thì lại quyết tâm ly hôn chồng với lý do khó được đồng cảm. Quá quắt hơn nữa là sau đó, chị còn quay trở về ngăn cản chồng cũ tái hôn.
Tôi đọc được câu chuyện này trên trang phunuphapluat.nguoiduatin.vn, thấy có vài điều đáng suy ngẫm nên muốn chia sẻ lại với mọi người. Cụ thể, chị Lý Ngọc Mai và anh Dịch Kiến kết hôn đã lâu. Chỉ sau 2 năm về chug nhà, chị Mai sinh đôi được 1 trai 1 gái khiến đại gia đình vui mừng khôn xiết. Anh Kiến từ đó càng chăm chỉ làm việc hơn để lo cho vợ con một cuộc sống đủ đầy. Trong khi người chồng rất có trách nhiệm với tổ ấm của mình thì người vợ bắt đầu ỷ lại, biếng nhác việc nhà, đến chăm sóc con cái cũng đẩy cho bố mẹ chồng lo.
Năm 2012, căn nhà của gia đình anh Dịch Kiến bất ngờ nằm trong diện phá dỡ có đền bù của chính quyền. Theo như Sohu đưa tin thì khoản tiền đền bù đó lên đến 800.000 nhân dân tệ (khoảng gần 2,7 tỷ đồng). Mọi người biết đấy, ở thời điểm năm 2012 mà có trong tay 2,7 tỷ đồng thì lớn đến mức nào. Người chồng mừng rỡ vì nghĩ từ nay gia đình anh sẽ dư dả để lo cho các con một cuộc sống sung túc.
Ngược lại với chồng, chị Mai lại có sự toan tính khác. Khi tiền đến tay, chị bỗng dưng khăng khăng đòi ly hôn và phân chia tài sản. Lý do đưa ra là chị và chồng thường xuyên xích mích, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu trong những năm qua cũng không tốt đẹp gì. Tuy nhiên trên thực tế, anh Kiến cho biết họ sống với nhau hơn chục năm, chuyện vợ chồng cãi vã tất nhiên không tránh khỏi nhưng chưa từng có xung đột lớn nào dẫn đến mức phải ly hôn như vậy. Mặt khác, anh không chơi bời, làm lương bao nhiêu đều đem về đưa hết cho vợ…
Sau quá nhiều giằng co níu giữ không thành, người chồng đành phải chấp nhận để vợ ra đi. Được biết, về số tiền chính quyền đền bù, họ chia 300.000 nhân dân tệ (gần 1 tỷ đồng) để mua nhà cho con trai (đứa con trai theo bố), 300.000 nhân dân tệ tiếp theo chia cho bố mẹ chồng, 200.000 nhân dân tệ còn lại dành cho chị Mai nuôi con gái (đứa con gái theo mẹ). Bản thân anh Kiến đồng ý không lấy một xu nào.
Dù cố níu giữ nhưng cuối cùng anh Dịch Kiến đành chấp nhận ly hôn (Ảnh: phunuphapluat.nguoiduatin.vn)
Những tưởng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó, nhưng không, sau khi ly hôn, chị Mai mới nhận ra cuộc sống cơm áo gạo tiền vốn không dễ dàng như chị tưởng tượng. Không còn được nhận khoản lương từ chồng mỗi tháng, chị khá chật vật lo liệu mọi thứ chi phí cho hai mẹ con, từ tiền thuê nhà, sinh hoạt phí, học phí cho con gái… Số tiền 200.000 nhân dân tệ tưởng là nhiều nhưng “miệng ăn núi lở”, chỉ ở nhà xài tiền như chị trước giờ thì bao nhiêu cho đủ!
Ý thức được điều này, chị Mai cảm thấy lo lắng và nảy ra toan tính mới. Chị muốn nối lại tình xưa với anh Kiến dù biết anh đang rục rịch chuẩn bị lấy vợ mới. Mục đích của việc này chỉ là để dựa dẫm vào những đồng lương hàng tháng của chồng cũ mà thôi. Nghĩ là làm, chị Mai ngang nhiên mang quần áo đến nhà chồng cũ ở, lấy lý do đó là nhà con trai mình nên có quyền ở.
Hành xử lạ lùng khó chấp nhận của vợ cũ khiến anh Kiến không thể nào chấp nhận nổi, dù năm lần bảy lượt phản đối và đuổi đi nhưng anh đành bất lực trước độ lì lợm của vợ cũ. Chuyện tái hôn cũng vì thế mà ít nhiều gặp rắc rối. “Tôi đã đưa cho cô ta 200.000 nhân dân tệ lúc ly hôn. Tôi nghĩ mình đã đối đãi rất tốt với cô ấy. Căn nhà hiện tại do tôi sửa sang lại, tất cả đồ đạc là do tôi mua. Vợ cũ tham lam, thấy ghen tỵ nên mới vẽ chuyện muốn quay lại để hưởng lợi mà thôi”, anh Kiến chua chát nói.
(Ảnh trái: chị Lý Ngọc Mai. Ảnh phải minh họa: banhthuanphong)
Cùng là phụ nữ với nhau nhưng trong câu chuyện của cặp vợ chồng ở tỉnh Hồ Nam (Trung Quốc) này, cá nhân tôi lại không thể ủng hộ người vợ được. Rõ ràng cuộc sống hôn nhân của hai người không có biến cố gì to tát xảy ra, ngược lại cả chồng và gia đình chồng đều hỗ trợ cho vợ/con dâu hết mình từ vật chất đến tinh thần. Thế nhưng chỉ vì tham tiền trước mắt mà chị Mai đã dại dột đánh đổi tất cả. Tuy nhiên, sau khi đã nhận ra sai lầm, chị không những không ăn năn sửa đổi mà còn tiếp tục phạm thêm sai lầm khác.
Nếu thực sự yêu thương con trai, muốn quay về chăm sóc con trai chứ không phải vì để dựa dẫm kinh tế thì ngày xưa, người vợ đã không một mực đòi ly hôn như vậy. Rồi nếu chị ở trong căn nhà của con trai, sau này anh Kiến tái hôn, sao có thể chấp nhận cảnh 3 người chung đụng mặt nhau trong cùng một căn nhà? Người ta bảo hết tình còn nghĩa nhưng trường hợp này chỉ thấy hết tình còn “nợ”, mà nợ ở đây là “của nợ”! Nếu còn có lòng tự trọng thì người vợ nên đi tìm việc làm, tự nuôi sống mình và con chứ không phải là suốt ngày ngang ngạnh đòi nối lại tình xưa trong khi chồng cũ sắp sửa lấy vợ mới rồi.
Mà thiết nghĩ, cho dù chị có ân hận thật đi chăng nữa thì cơ hội làm lại với chồng cũ cũng khó, bởi hôn nhân không phải trò đùa, càng không phải chỗ để có thể dễ dàng kiếm chác. Có những thứ “có không giữ, mất đừng tìm” là vậy!